Diễn Đàn † Phong Cách Trẻ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn † Phong Cách Trẻ

Nơi thể hiện phong cách trẻ
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
 ductha (294)
 Ngố (233)
 nhoxquay.n01 (99)
 Ngoc Lam (68)
 Hai Lúa (63)
 ducnghia91 (59)
 khanhphuong (37)
 shito (34)
 heomc (21)
 Đỗ Công Hiếu (11)

Share | 

 

 Mẹ à… Con xin lỗi mẹ!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! EmptyWed Oct 20, 2010 2:57 pm

shito
Tài năng của shito Người này hiện đang:
Chức vụ: Búa gỗ đôi

Giới tính : Nam
Cầm tinh : Thìn
Cung : Nhân Mã (23/11-21/12)

Số bài viết : 34
Điểm hấp dẫn : 269
Được cảm ơn : 20
Ngày tham gia : 17/09/2010
Tuổi : 35
Đến từ : dia nguc
Tiện ích
Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! Icon4Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! Icon5Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! Icon7
shito

Búa gỗ đôi

Giới tính : Nam
Cầm tinh : Thìn
Cung : Nhân Mã (23/11-21/12)

Số bài viết : 34
Điểm hấp dẫn : 269
Được cảm ơn : 20
Ngày tham gia : 17/09/2010
Tuổi : 35
Đến từ : dia nguc

Bài gửiTiêu đề: Mẹ à… Con xin lỗi mẹ!

 
Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! 12872210371940868410_574_0
Đêm Hà Nội mưa buồn khủng khiếp, con ngồi thu gọn trong chiếc chăn ấm mà sao lòng con lạnh buốt và trống trải. Đã sang ngày mới nhưng con không ngủ được, lật nhẹ những trang nhật kí, mắt con nhòe lệ khi… Và hồi ức trong con ùa về…

“ Ngày 20/10/2008… - Một ngày buồn!

Lần đầu tiên mình thấy mẹ khóc. Lỗi là tại mình, mẹ đã khóc bao nhiêu lần vì mình rồi nhỉ??... Lần đầu tiên mình thấy buồn thật sự, chẳng giống những nỗi buồn khi không được mẹ cho tiền đi xem phim, đi mua những bộ đồ đắt tiền hay buồn khi bị điểm kém… Hình ảnh những giọt nước mắt mẹ cứ hiện trong suy nghĩ mình. Nhưng sao mẹ phải nói ra những điều làm mình buồn như vậy?? mẹ không có thương mình hay chăng… Mình biết nhà mình chẳng giàu, ba mẹ phải vất vả bòn nhặt từng đồng lẻ, mình hiểu một mình ba không thể lo cho gia đình, vì vậy bao nhọc nhằn hằn trên lưng mẹ, mình đều thấy … nhưng mình cũng chỉ sống như nhiều đứa con gái khác, mình cũng cần mua những đôi giày sành điệu, bộ váy áo điệu đà, mình muốn đi đến các bữa tiệc, các buổi đi dã ngoại, … nhiều lắm các kế hoạch của mình, tất cả đều cần thiết. Thế là quá đáng sao?! Mình không hiểu… Chiều nay mẹ đã la mắng mình vì những điều đó, mẹ lại còn la mình lười biếng học hành, không biết thương ba mẹ… Rồi mẹ hỏi mình có bao giờ biết được nỗi vất vả của ba mẹ không? … và mẹ nói ra ba mẹ phải vất vả đến nhường nào để lo cho mình,… Lúc đó mình đã khóc, có lẽ mình đã hiểu một phần nỗi vất vả của ba mẹ, mình thấy thương mẹ, nhưng mình lại giận mẹ nhiều hơn, mình thấy lòng tự ái bị tổn thương nghiêm trọng… Tại sao mẹ biết rằng nói ra những lời đó sẽ làm mình buồn mà vẫn nói? Rõ ràng mẹ không thương mình!… Lúc đó mình đã nức nở, … nhưng rồi mẹ thì lặng yên không nói nữa, nước mắt mẹ lăn rơi trên gò má hơi rám nắng… ánh mắt mẹ nhìn mình chan chứa, môi mẹ mấp máy định nói điều gì… nhưng mình bỏ chạy... “con gét mẹ!”…Lúc đó không hiểu sao mình lại nghĩ như thế, bây giờ nghĩ lại thấy mình thật ngốc! Nhưng mình vẫn giận mẹ nhiều lắm!...”

Con còn nhớ rõ đêm hôm đó khi con viết đến đoạn nhật kí này thì mẹ bước vào, nhẹ nhàng… Con vờ như đã ngủ. Mẹ kéo chăn kín cổ con, khẽ vuốt tóc con, nước mắt mẹ lại rơi, chắc mẹ tưởng con đã ngủ. Giọng mẹ buồn quá! “ Mẹ sai rồi, đáng ra mẹ không nên nói ra những điều đó!... chỉ tại mẹ quá mệt mỏi vì công việc, mẹ chỉ mong con tốt hơn thôi…Chỉ muốn tốt hơn cho con thôi!... Lúc đó tai con oang oang, sống mũi con cay sè, con không biết gối con ướt đầm từ lúc nào mẹ ạ… “con xin lỗi”! Con thấy gét bản thân khi viết những dòng nhật kí đó, lần đầu tiên con không muốn mẹ thấy con khóc! Ngay lúc đó con muốn gục vào lòng mẹ và nói lời xin lỗi… nhưng rồi sau đó, một ngày, hai ngày…lâu hơn con vẫn không dám nói xin lỗi!... Mẹ có lẽ đã quên chuyện đó, mẹ nào có đòi hỏi lời xin lỗi từ con… Nhưng con vẫn nhớ và muốn nói 3 từ “con xin lỗi”…

2 năm trôi qua con vẫn cứ là kẻ hèn nhát mẹ ạ. Tại sao con không đủ can đảm để bộc lộ lòng mình, chỉ 1 câu nói khó khăn với con quá sao?… con xin lỗi!... Con không hiểu bản thân nghĩ gì nữa! 3h15 phút, trời đang sáng. Chuyến tàu sẽ đưa con về bên mẹ, tối qua ba nói mẹ đang bệnh nặng. Con còn biết nói gì hơn, chỉ thấy tim mình đau nhói! Con bỗng sợ mất điều gì đó,… Con tự hỏi nếu một ngày con chỉ có một mình? Không có mẹ!... Sống mũi con cay xè, và nước mắt con lăn dài trên má! Con òa khóc nức nở… Lần đầu tiên con thấm thía được vị mặn nơi đầu lưỡi… Có khi nào con bỏ lỡ điều gì? Con không thể... Ngày mai, mà không phải, chỉ mấy tiếng nữa thôi khi chuyến tàu đưa con về bên mẹ, con sẽ hét thật to 3 từ : “con xin lỗi” mẹ yêu của con!...
Thông Báo Nội Dung Xấu

Hãy cảm ơn bài viết của shito bằng cách bấm vào "" nhé!!!


 

Mẹ à… Con xin lỗi mẹ!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang





 Copyright © 2007 - 2010 . Style™ Forum - phongcachtre.t28.net . All rights reserved
Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! ConfigureLý lịch của bạn

Thông tin của bạn
Tùy chỉnh giao diện
Sửa chữ ký
Sửa hình đại diện
Danh sách bạn/thù
Hộp thư của bạn

Liên hệ

Admin Hai Lúa
S-Mod Ngố

Mẹ à… Con xin lỗi mẹ! LT0.8751438_6754_1
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất