Diễn Đàn † Phong Cách Trẻ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn † Phong Cách Trẻ

Nơi thể hiện phong cách trẻ
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
 ductha (294)
 Ngố (233)
 nhoxquay.n01 (99)
 Ngoc Lam (68)
 Hai Lúa (63)
 ducnghia91 (59)
 khanhphuong (37)
 shito (34)
 heomc (21)
 Đỗ Công Hiếu (11)

Share | 

 

 Nỗi đau vì quá yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Nỗi đau vì quá yêu EmptyFri Oct 15, 2010 3:23 pm

Ngố
Tài năng của Ngố Người này hiện đang:
Chức vụ: Dân ăn chơi chuyên nghiệp

Giới tính : Nam
Cầm tinh : Tỵ
Cung : Nhân Mã (23/11-21/12)

Số bài viết : 233
Điểm hấp dẫn : 1615
Được cảm ơn : 45
Ngày tham gia : 10/07/2010
Tuổi : 34
Đến từ : Nơi xa lắm
Tiện ích
Nỗi đau vì quá yêu Icon4Nỗi đau vì quá yêu Icon5Nỗi đau vì quá yêu Icon7
Ngố

Dân ăn chơi chuyên nghiệp

Giới tính : Nam
Cầm tinh : Tỵ
Cung : Nhân Mã (23/11-21/12)

Số bài viết : 233
Điểm hấp dẫn : 1615
Được cảm ơn : 45
Ngày tham gia : 10/07/2010
Tuổi : 34
Đến từ : Nơi xa lắm

Bài gửiTiêu đề: Nỗi đau vì quá yêu

 
Khi viết những dòng tâm sự này, tôi không sao cầm nổi nước mắt. Mới đây tôi còn là cô gái trong sáng, vô tư biết nhường nào, vậy mà giờ đã ra nông nỗi này. Kỷ niệm chầm chậm trôi về như một cuốn phim...

Một năm trước, trong thời gian bị ốm phải nằm viện, tôi đã quen anh, anh bị tai nạn cũng điều trị ở đó. Tiếp xúc với anh, tôi cảm thấy thực sự vô tư thoải mái, chúng tôi trò chuyện rất tâm đầu ý hợp. Khi ra viện, chia tay anh, tôi có cảm giác rất bâng khuâng.

Một thời gian sau tôi lại nhập viện để điều trị bổ sung, thật ngạc nhiên, anh cũng vào viện để chỉnh xương. Anh rất vui mừng khi nhận ra tôi, thế là chúng tôi một lần nữa lại có thời gian bên nhau. Hết đợt điều trị, phải tạm biệt nhau, cả tôi và anh đều rất buồn, vì không biết có còn gặp lại. Từ đó, anh thường xuyên liên lạc và hẹn tôi đi chơi để có dịp hiểu nhau hơn.

Anh là giáo viên dạy nghề, không đẹp trai nhưng có nhiều ưu điểm khiến tôi mến phục. Dường như trong lòng tôi đã yêu anh, nhưng khi anh ngỏ lời, tôi vẫn hơi bất ngờ và lúng túng: “Liệu có vội quá không anh?”...

Đó là khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời tôi, tôi được sống trong vòng tay che chở ấm áp của người đàn ông mà tôi yêu. Chính vì thế mà tôi đã đi quá giới hạn.

Khi phát hiện ra mình có thai, tôi thật sự hoảng hốt. Tôi vừa gọi điện báo tin là anh đến ngay, thấy tôi lo sợ, anh ôm tôi vào lòng an ủi, “đã có anh ở đây rồi”.

Nhưng tôi làm sao có thể bình tĩnh được, tôi sợ cứng người khi nghĩ đến lúc gia đình tôi biết chuyện, chắc bố mẹ sẽ không tha thứ cho tôi đâu!

Đầu óc tôi hoang mang, bấn loạn, anh bảo: “Hay là chúng mình cưới nhau đi”.

Song tôi làm gì còn tâm trạng để nghĩ đến chuyện cưới xin, việc đại sự như thế một mình tôi quyết định sao được. Tôi mới 19 tuổi, thậm chí bố mẹ còn chưa biết tôi có người yêu. Thời gian đó, tôi như người mất trí, đầu óc phân tán và rối bời, ngoài nỗi lo sợ về cái thai thì tất cả những chuyện khác đều trở nên vô nghĩa, kể cả tình yêu tôi cũng không quan tâm nữa.

Tôi cảm thấy hoàn toàn mất niềm tin, nhìn cuộc đời chỉ thấy một màu đen tối. Nghĩ đến việc phải đến bệnh viện giải quyết, tôi sợ lắm.

Trong đầu tôi chợt xuất hiện ý nghĩ, bây giờ khi chưa ai nhìn thấy cái bụng bầu của mình, hay là tôi bỏ đi thật xa, tôi sẽ làm việc chăm chỉ để dành dụm chút tiền rồi sinh em bé. Đứa con trong bụng tôi không có tội tình gì, nó không đáng phải chết.

Nỗi đau vì quá yêu 1287111055-noi-dau-vi-qua-yeu-1
Tôi cảm thấy hoàn toàn mất niềm tin, nhìn cuộc đời chỉ thấy một màu đen tối...

Thật sự tôi phải suy tính rất nhiều. Nếu sinh đứa bé ra, tôi sẽ được ở bên con của người tôi yêu, thế cũng là một hạnh phúc rồi. Nhưng nếu đứa trẻ ra đời không có bố chăm sóc, tôi thì một thân một mình, cuộc sống thiếu ổn định thì tương lai con tôi sẽ ra sao?

Trong lúc tôi rối bời thì anh gọi điện giục tôi phải giải quyết sớm, đừng để kéo dài. Vậy là anh cũng đồng tình với việc loại bỏ đứa con và chẳng nói gì tới đám cưới nữa. Tôi chỉ biết khóc, rồi tôi quyết định phá thai.

Ngày đêm tôi cầu xin đứa bé tha thứ cho cha mẹ nó... Hôm đi bệnh viện, tôi gọi cho anh, nhưng anh bảo phải đi làm không đón tôi được - “Hay là để hôm khác, em đừng đi một mình nguy hiểm lắm”. Chẳng biết anh nói thật hay nói dối, nhưng tôi vẫn quyết định đi một mình.

Anh gọi điện hỏi thăm và hẹn gặp, nhưng tôi từ chối. Tôi cũng không hiểu điều gì đang xảy ra với mình và tại sao tôi lại thay đổi đến thế.

Ba tháng trôi qua không có anh, trái tim tôi như héo úa. Tôi nhận ra sự thật là tôi không muốn mất anh, bởi tôi quá cô đơn và đã quá yêu anh mất rồi. Nhưng anh thì sao, anh có thực lòng yêu tôi không, anh sẽ dành cho tôi tình cảm nào khi gặp lại?...

Hàng chục câu hỏi và sự hoài nghi xuất hiện trong đầu tôi mà không có câu trả lời. Hàng đêm tôi không ngủ được, nước mắt ướt đẫm gối.

Nhiều lúc nhớ anh vô cùng, hình ảnh anh vẫn in đậm trong trái tim tôi, nhưng tại sao anh không đến, sao anh dễ dàng buông xuôi như vậy? Phải chăng giờ đây tôi chẳng còn chút giá trị gì đối với anh, tôi chỉ như thứ đồ cũ đáng bỏ đi? Đó có phải cái giá mà tôi phải trả?

Có thể tôi đã mất anh thật, nhưng dù thế nào tôi cũng không hận anh. Bây giờ tôi chỉ ước một điều giản dị, mong manh: Anh vẫn nhớ tới tôi và một ngày nào đó anh sẽ đến - và chúng tôi sẽ lại nắm tay nhau...
Thông Báo Nội Dung Xấu

Hãy cảm ơn bài viết của Ngố bằng cách bấm vào "" nhé!!!


 

Nỗi đau vì quá yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang





 Copyright © 2007 - 2010 . Style™ Forum - phongcachtre.t28.net . All rights reserved
Nỗi đau vì quá yêu ConfigureLý lịch của bạn

Thông tin của bạn
Tùy chỉnh giao diện
Sửa chữ ký
Sửa hình đại diện
Danh sách bạn/thù
Hộp thư của bạn

Liên hệ

Admin Hai Lúa
S-Mod Ngố

Nỗi đau vì quá yêu LT0.8751438_6754_1
Free forum | Văn hóa | Khác | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất